m. Grincement.
●(1767) ISpour 357. inou é vou dareu ha chouriquereah dént.
●(1838) OVD 111. dré er chouriquereah-cé. ●(1856) GRD 272. Ne gleuant nameit clêmmeu hirvoudus, hudereaheu, crieu a rage, chouriquereah dent.
●(1904) DBFV 38b. chourikereh, m. pl. eu, tr. «grincement.» ●(1932) GUTO 11. ouilereh, garmereh, chourikereh dent. ●(1942) DRAN 128. Chourikerez kirri, c’houirinadeg kezeg er vourc’h adreñv o c’hein.