penndouseg[brpm peenn-dossêc < penn + touseg (?)]
m.
(1) Massue.
●(1744) L'Arm 390b. Tricot, tr. «Peenn-dossêc. m.»
●(1904) DBFV 180a. pendoseg, m., tr. «gros bâton, massue (l'A.).»
(2) Bazh penndouseg : massue.
●(1744) L'Arm 233a. Massuë, tr. «Bah peennn dossêc.. Bihïérr peennn-dossêc ou doussêc.»