v. tr. d.
(1) Fouir.
●(1878) BAY 21. tourhellein, tr. «fouir, fouiller comme les porcs.»
●(1982) PBLS 153. (Sant-Servez-Kallag) tourc'hellat, tr. «fouir le sol.»
(2) Mettre (des choses) en désordre, trifouiller.
●(1939) RIBA 5. é tourhellat é dreu, é térein, é tidorchennein.
►absol.
●(1911 DIHU 68/203. klah, tourhellat fetekal, nitra ne oé bet kavet.
(3) par ext. Aller et venir.
●(1939) RIBA 25. Bourein e hrè er marheg é tourhellat hag é punein én dro dehon [d'er hastel]